Thế Giới Võ Thuật Nhật Bản (I)

Võ thuật Nhật Bản có thể chia làm hai nhóm lớn – Các kỹ thuật Võ Nghệ Cổ Truyền được truyền lại qua nhiều thế kỷ và Võ Đạo ngày nay , được tập như các môn thể thao. Chúng ta hãy tìm hiểu một số môn thuộc mỗi nhóm này .
1. Kendo (Kiếm Đạo)

Kiếm đạo là một môn thể thao tranh tài . Đánh vào những vùng nào đó của đối phương thì được tính điểm , người thi đấu dùng một cây kiếm tre ( shinai ) dài tối đa 118 cm . Các kiếm sĩ dùng bốn loại dụng cụ để bảo vệ thân thể – một cái Men (Mặt nạ ) , một cái Do ( Giáp ngực ) , hai cái Kote ( vật bảo vệ bàn tay và ống tay), và một cái Tare ( Giáp eo). Cũng như kiếm thuật phương Tây, kiếm thuật cổ truyền Nhật Bản đã trở thành một môn thể thao hiện đại. Các kiếm sĩ Tây phương cầm kiếm thép bằng một tay, còn các kiếm sĩ Nhật cầm kiếm tre Shinai bằng cả hai tay. Người Nhật thích Kiếm đạo cũng như Nhu đạo, vì thế môn này có khoảng hai triệu môn sinh . Cũng như Nhu Đạo, kiếm đạo là một trong chương trình giáo dục học đường và thường được luyện tập như một hoạt động ngoại khóa. Liên đoàn kiếm đạo quốc tế được thành lập năm 1970 và hiện có khoảng 8 triệu người luyện tập kiếm đạo ngoài Nhật Bản.
2. Judo (Nhu Đạo)

Năm 1882, Kano Jigoro sáng lập môn Nhu đạo dựa trên môn Jujutsu ( Nhu thuật ) cổ truyền. Nhu đạo
là một hình thức chiến đấu không dùng vũ khí , chế ngự đối phương bằng
những kỹ thuật như ném , đè , nắm chặt , hoặc khóa các khớp xương. Điểm
khác biệt lớn nhất giữa Nhu Đạo và Nhu thuật là, trong Nhu thuật, các
đấu thủ được phép đấm, đá , và xô đối phương , trong khi ở Nhu đạo những
động tác này bị cấm vì nguy hiểm . Nhu đạo trở thành một môn Thể thao
Olympic năm 1964 , đúng dịp Thế vận hội 1964 tại Tokyo. Khoảng 1,5 triệu
người Nhật có đẳng cấp, và có chừng 20 triệu người luyện tập nhu đạo
trên khắp thế giới .
3. Shorinji Kempo (Thiếu Lâm Nhật Bản)

Shorinji Kempo do Michiomi theo học các kỹ thuật chiến đấu của các Võ tăng ở chùa Thiếu Lâm, một chùa Thiền Tông tại Trung Quốc, rồi phát triển các kỹ thuật này thành một môn võ công mới sau Đệ nhị thế chiến. Các võ sĩ dùng các kỹ thuật liên quan đến tay chân như chưởng và cước. Trong lúc luyện tập có dụng cụ bảo vệ thân thể và các võ sinh có thể tự do tấn công và tự vệ. Khi thi đáu , các võ sinh mặc võ phục như các vị sư Thiền Tông ( vì việc luyện tập này được xem là một phần tu thiền) và chỉ biểu diễn cá thế Kata . Có khoảng 1.300.000 người Nhật và 150.000 người ở các nước khác luyện tập môn võ Thiếu Lâm Nhật Bản.
4. Aikido (Hiệp Khí Đạo)

Hiệp Khí Đạo được Sáng tổ Ueshiba Morihei hệ thống hóa năm 1922 dựa trên những kỹ thuật của chi
phái Daito Aiki (Đại Đông Hiệp Khí ) của môn Nhu thuật. Mục tiêu là để
chống trả một cuộc tấn công bằng chính sức mạnh của đối phương . Nhiều
thế võ cần phải sử dụng tay chân như khóa ngoặc cổ tay, cùi tay , hoặc
một khớp nào khác của đối phương, rồi ném hoặc đè anh ta xuống . Những
kỹ thuật này có thể gây nguy hiểm, vì thế khi luyện tập phải theo đúng
trình tự quy định . Ít khi có những cuộc thi đấu. Hiệp khí đạo được nữ
giới và những người lớn tuối yêu thích vì nó là một nghệ thuật tự vệ ít
dùng sức . Có khoảng 600.000 người tại Nhật và 1.200.000 người tại nước
ngoài luyện tập môn võ công này.
5. Karate (Không Thủ Đạo)

6. Naginata (Múa Kích)

Naginata ( Kích ) là một cây gậy dài có một lưỡi cong nhọn ở đầu . Ngày xưa nó được dùng trong chiến tranh , rồi được các bà trong các gia đình Samurai dùng để tự vệ vào thời Edo ( 1603 – 1867 ), vì đây là một môn võ thuật cần phải học của giai cấp này . Ngày nay , hầu như chỉ có phụ nữ tập môn này . Khoảng 55.000 người đã đạt một đẳng cấp nào đó trong môn thể thao này . Có hai loại thi đấu : Trong một loại , các đấu thủ đánh vào những vùng nào đó của đối phưong thì được tính điểm . Những chỗ này được bảo vệ bằng mặt nạ , găng tay , và các giáp ở ngực , eo và ống chân . Còn trong loại kia , những người dự thi sẽ biểu diễn một số bài quyền Kata theo một trình tự quy định. Kích dùng trong thi đấu dài khoảng 215 đến 225 cm . Một điều chú ý khác là : Trong khi thi đấu , các võ sinh dùng kích có gắn lưỡi bằng tre còn trong các bài biểu diễn Kata thì dùng kích có gắn lưỡi làm bằng gỗ sồi.