Sự giao tiếp với người cầu hôn tuân theo khoảng cách thông thường sau sudare ( bức màn che ) trong mọi trường hợp. Người cầu hôn chỉ có thể nhìn thấy ống tay áo Junihitoe của cô gái ẩn kín đáo sau tấm màn che. Thông lệ này rất nổi bật trong suốt thời Heian, được miêu tả rõ ràng và chính xác ở “Nguyên Thị Vật Ngữ“(Genji monogatari, Những câu chuyện về hoàng tử Genji).
Những cử động trong bộ Junihitoe có thể rất khó khăn đúng với trọng lượng của nó. Những cô gái nhiều khi cũng mặc bộ Junihitoe đi ngủ, họ sử dụng nó như một loại Pyjamas. Số lượng các lớp của Junihitoe có thể được giữ nguyên hay giảm đi tuỳ theo thời tiết và nhiệt độ vào ban đêm. Trong thời Muromachi, bộ Junihitoe có khi được giảm xuống chỉ còn năm lớp áo.
Ngày nay, Junihitoe chỉ có thể được nhìn thấy trong viện bảo tàng hay trên phim ảnh. Junihitoe gần như không còn được sản xuất nữa. Những chiếc áo choàng này là vô giá và là một trong những bộ y phục đắt tiền nhất ở Nhật Bản. Chỉ còn những người thuộc hoàng tộc vẫn sử dụng chúng trong những buổi lễ quan trọng. Trong lễ cưới của Masako, vương phi của Nhật bản và thái tử, cô đã mặc bộ Junihitoe vào nghi lễ chính thức. Junihitoe cũng được Hoàng đế Michiko mặc trong nghi lễ phong vương của Hoàng đế Akihito năm 1990. Dù thế nào, Junihitoe cũng đã được thay đổi theo phong cách của thời Edo, không phải nguyên gốc thời Heian.